Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

HẠT NHÂN VỚI BẦN NÔNG

Điện đang thiếu, nóng há mẹ hết cả mồm, thế nhưng vẫn có nhiều anh nói đéo cần điện, thế mới lạ ...

Hẳn các anh, với những tâm hồn chất nghệ, lỗ đít mọc rêu, yêu quê hương với con đò và đàn vịt xiêm, chỉ thích cởi trần xắn quần đến bẹn, cầm cái quạt mo cau ra sân đình phe phẩy, hay đi bộ ra đồng, phi đầu vào miếu cổ dưới bóng cây đa. Khuya nóng quá đéo ngủ được thì ra giếng dội vài gầu thì cũng chả cần gì đến air-con cho rách chuyện.                

Điện làm cái đéo gì?
  
Các anh to gan dám so sánh tộc Việt với tộc Phù tang. Tội các anh to lắm, nghe chưa!

 Đây là ảnh người Nhật làm việc trong bóng tối để tiết kiệm điện. Còn ta dùng điện thì sao?

 

Ta mang thuốc bắc đến cơ quan đun sình sịch cả ngày  là chuyện thường. Điện chùa mà.

Ta cũng mở điều hòa cùng mở của sổ cho thoáng. Và cũng tiện hút thuốc trong phòng.

Có thằng súc sinh nào đã nói " 1 người Việt bằng 3 người Nhật ..... bla bla " ha ha ha. Và một lũ thủ dâm hít hà nhai đi nhai lại như bò thiến 3/4 hạt. Các anh, chấp 1000 anh, chấp luôn cả trí thức, cũng không bằng một ông bần nông Nhật đâu. Nói thế cho nhanh và ngắn ngọn, nhé!

Tội các anh to nữa là lo nhà máy hạt nhân nổ. Chưa xây, nhưng các anh cứ nói nó nổ đó, sợ sợ là ..... " Bòm" một nhát, thế là phóng xạ bay bay bay như ông chim, người chết như rạ mấy đời chứ chả đùa. Để chứng minh, các anh lôi tuyền mấy nhà khoa học hàng đầu của ta làm kim chỉ nam.

Mà các vị đó đến viện nghiên cứu cũng chỉ để đun thuốc bắc, chứ biết cái đéo gì về hạt nhân mà nỏ mồm?!

Nếu Nhật chuyển công nghệ hạt nhân sang, tất nhiên họ phải đảm bảo không nổ. Sóng thần to to là thế mà bên đó cũng có nổ đéo đâu. Dân họ sợ nổ, cũng dễ hiểu vì họ ăn 2 quả Núc rồi. Họ sợ là phải.

Còn nếu có sóng thần tương tự như thế sang ta thì phúc quá. Đỡ phải chết kẹp xe ngã dáo ung thư ngộ độc. Bòm phát xong hết, chúng ta xây lại những con người mới. Người cũ mà lớp trí thức ngu như các anh  thì hết con mẹ nó thuốc rồi. Các anh chỉ có thuốc chuột.

Thế là mấy anh trí thức ta bảo nhau " bọn Nhật đểu thật, sợ nổ mà còn đưa sang ta ".  Thưa các anh, mời đọc lại đoạn đầu. Thân các anh nhược tiểu mà dám so sánh thì thật to gan. Trình các anh đến như cái xe công nông thôi, là con này này :

 
   
Các anh làm còn đéo ra hồn cái xe, trong khi cái xe máy phế thải của Nhật cách đây hơn 40 năm (phế thải nghĩa là chúng vứt mẹ ra bãi rác rồi) mà ta vẫn chạy cho đến tận bây giờ:



Thân nhược tiểu thì chớ lên gân, các  anh ạ. Đồ thải ra của họ, ta vẫn dùng như đã từng. Chết ai đéo đâu? 

Các anh cũng lo tốn tiền, lo con cháu phải giả nợ. Tôi phục các anh quá. Các anh nhìn xa trông rộng quá. Vinashin với Vinaline không làm các anh trắng mắt ra hả? Cần đéo phải làm công trình gì, các anh vẫn phải trả nợ đó thôi. Đằng này còn nhà máy điện, đường tàu cao tốc cho các anh ngày đêm chém gió.
Các nhà khoa học hàng đầu của ta, đã sản xuất được cái đéo gì cho đời, thưa các anh? 

Ấy nhưng khi động đến cái cái gì to to như TÀU CAO TỐC hay ĐIỆN HẠT NHÂN, thì cãi lấy cãi để.

Tiên sư bố các anh! 

Nguồn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét